"Không sờ thì thôi, đồ keo kiệt, kiếm của ta cũng ấm áp lắm!"
Đường Nhược Ngu nắm chặt thanh Thất Nguyệt Lưu Hỏa Kiếm trong tay.
Bất kể gió lạnh hay trời tuyết, chỉ cần nắm chặt Thất Nguyệt Lưu Hỏa, cả người sẽ ấm áp, vô cùng dễ chịu.
"Thanh kiếm nát của ngươi, sao sánh được với áo lông chồn của ta?"
Diệp Lăng Thiên khẽ vuốt áo lông chồn của mình, trong lời nói tràn đầy vẻ ngạo nghễ.