CHƯƠNG 1141: NHÃN HIỆU
Ví dụ như Châu Mĩ và Châu Phi, những người chơi ở đó đã bắt đầu coi mình là đế vương, thần thánh và xem việc bóc lột, hành hạ người thường là quyền lợi mà những người chơi này nên có. Cục Đặc Sự không biết thân phận của người đã giết chết đám người Tề Liên Hương. Không biết mục đích cùng động cơ của hung thủ. Cũng chẳng biết hung thủ bây giờ ở nơi nào, có phải là người chơi hay không mà nếu có thì là người chơi cấp thấp hay cấp cao. Trước mắt, bọn họ cần phải tìm ra thân phận thực sự của hung thủ. Sau đó mới phân tích đối phương, từ đó có thể định tội rõ rành.
Nếu hung thủ tàn bạo vô tình, không còn nhân tính. Không còn thuốc chữa thì chỉ còn cách tiêu diệt, giảm thiểu nguy cơ đối với trật tự xã hội. Còn nếu đối phương chịu đàm phán, tình nguyện nhận tội. Tiếp nhận trừng phạt mà trước đó không có nhiều tiền án thì chỉ trừng phạt cường độ thấp nhằm răn đe, đưa vào nề nếp. Còn tình huống khó khăn nhất là đối thủ quá mạnh mẽ, Cục Đặc Sự muốn chiến thắng thì phải trả cái giá rất đắt. Vệ Lăng Lam đem hai chân đặt trên bàn trà, nhịn không được lắc đầu.
Dựa theo hành vi xóa dấu vết trót lọt của đối phương mà suy đoán thì hung thủ tuyệt đối là người chơi cao cấp từ đội thứ nhất hoặc thứ hai. Dù không muốn thừa nhận nhưng phải nói rằng trong thời đại này có tồn tại giai cấp.
Đồng thời, dưới sự thúc đẩy của trò chơi chết chóc. Khoảng cách giữa các người chơi chênh lệch ngày càng nhiều. Nếu như phát hiện được tung tích của đối phương, lúc Cục Đặc Sự tìm đến tận nhà mà lại phát hiện đối phương là người chơi đẳng cấp Bán Thần thì cũng không làm được gì. Chỉ có thể uống vài chén rượu, cười ha ha vài tiếng rồi làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Hay là nên tiếp tục kiên trì, yêu cầu đối phương tiến vào Cục Đặc Sự, cưỡng ép tiếp nhận kiểm trắc tâm lý cùng điều tra, cung cấp chứng cứ không vi phạm nhiều tội? Vệ Lăng Lam không biết câu trả lời, đành cho qua.