CHƯƠNG 1284: TAI ƯƠNG MA HẢI, KINH VĂN ĐẠI THÁNH NHÂN, TUỆ TÂM NGỘ ĐẠI THỪA PHẬT PHÁP (8) Giờ này khắc này.
Tuệ Tâm nằm ở nơi râm mát thở ra một hơi thật dài.
Hắn muốn khóc, nhưng không có nước mắt.
Đôi mắt đã khô cay, tòa thân nứt nẻ, gầy như không còn hình người.
Giờ khắc này.