Là hắn ta dùng tiền thu hồi lại từ trong tay một gia tộc đạo sĩ lụi bại, hậu nhân nhà bọn họ không hiểu dùng như thế nào, nhưng Thuỷ Lộc lại biết.
Ở gần nhà bọn họ sáu mươi năm, chờ hai đời người nhà bọn họ chịu chết, mới thu hồi lại chiếc gương này.
Nhưng giơ lên gương đồng, Thuỷ Lộc đang muốn mở miệng niệm chú, lại không ngờ một cơn gió mạnh quất vào mặt, Thuỷ Lộc còn chưa lấy lại tinh thần, cảm thấy trên mông lại bị người ta đạp một cái.
Thân thể nhào tới trước, "bịch bịch" một cái quỳ rạp trước mặt Cát Nhị Đản, lúc nhìn lên thấy hai tay mình trống rỗng, bảo kính cũng mất!
"Ôi chao, đại gia, ngài khách sáo quá, khách sáo! Khách sáo!"