Một đôi vây cá to lớn dấy lên một cơn gió như bão tố trong đống đổ nát, vô số đá vụn bụi đất bị cuốn lên giữa không trung như bão cát, bay về phía xung quanh.
"Bên này!"
Triệu Khách nghiêng mặt nhìn, phát hiện bão cát đánh tới sau lưng, một phát bắt được cánh tay Tiết Đào, nhanh chóng rẽ sang bên trái, đá bay một tảng đá ra ngoài, chỉ thấy phía dưới một cái giếng sâu.
Hắn lôi kéo Tiết Đào nhảy xuống, chỉ nghe trên đỉnh đầu truyền đến một tràng tiếng rít dồn dập, một luồng gió bão màu xám gào thét lao qua đỉnh đầu hai người.
"Rắc rắc rắc..."