"Keng keng keng..."
Giả thể cầm muỗng sắt ở trên tay gõ vào nồi sắt, ra hiệu có thể xếp hàng mua cơm.
Những người tàn tật nặng như Triệu Khách không cần tự mình đi mua cơm, sẽ có y tá giúp đỡ mang thức ăn tới.
Đối với điều này, Cargill không hề cảm thấy vui vẻ, ngược lại dùng ánh mắt hâm mộ đố kỵ hận, oán niệm nhìn những binh sĩ đang xếp hàng.
Có trời mới biết, lúc đám người này lấy đồ ăn, rốt cuộc con mắt đang nhìn món ngon trên tay hay nhìn chằm chằm cổ áo chữ V khoét sâu của Nữ thần, trong lúc lấy cơm còn vô tình để lộ ra cảnh xuân.