Triệu Khách và Clarice bò ra, trong căn phòng trước mắt trưng bày tạp vật lung tung rối loạn, nhìn tro bụi phía trên, e rằng đã rất lâu không có người đi vào đây.
"Ừm, chắc là ở chỗ này, ngươi giữ cửa, ta tìm xem."
Triệu Khách cũng không biết rốt cuộc bà điên Clarice này đang tìm cái gì, trông coi cửa phòng, nghiêng tai lắng nghe bên ngoài.
Chỉ nghe trong hành lang lầu một có tiếng bước chân chỉnh tề bắt đầu lao ra ngoài cửa.
Cả căn cứ như một tổ ong vò vẽ rối bời, nhưng điều quỷ dị là dù bị công kích lại không thấy bóng dáng kẻ địch đâu.