Trong ánh mắt mang theo hoang mang và mờ mịt, sau khi thấy cánh tay trước ngực mình, cả người đột nhiên giật mình tỉnh lại.
"Ta..."
Còn chưa chờ Thu Thủy mở miệng, đã thấy Ngao Liệp nhanh chóng che miệng của nàng, khẽ khàng áp sát vào bên tai Thu Thủy nói: "Tin tưởng ta, ngưng kết thời gian trên vết thương, giúp ta cảnh giác xung quanh, chắc chắn tên hại ngươi vẫn còn ở đây, đề phòng hắn!"
"Được!"
Thu Thủy gật đầu, không tiếp tục hỏi vấn đề khác, hai tay ôm lấy bả vai Ngao Liệp: "Bắt đầu đi!"