Giọng nói Triệu Khách nhẹ nhàng như mang theo một loại ma lực mê hoặc lòng người, khiến Ngao Liệp không khỏi bắt đầu bổ não hình ảnh kia theo sự miêu tả mơ hồ của hắn.
Theo Triệu Khách nói đến đây, Ngao Liệp đột nhiên chấn động thét to: "Đừng nói nữa!!"
Nói xong lời này, chỉ thấy ánh mắt Ngao Liệp đột nhiên nhìn thấy bóng đen ngồi ở trên chiếc ghế kia, giọng nói kia cũng truyền đến từ chỗ đó.
"Giết ngươi!"
Thân thể Ngao Liệp cao lớn, tốc độ lại nhanh đến mức làm người không kịp phản ứng.