Bình thường, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc lại trở nên sinh long hoạt hổ.
Lúc này, ánh mắt Vương Ma Tử đầy căm tức nhìn Triệu Khách, hắn ta thật sự rất nghi ngờ, con hàng này thật sự là phế vật bị phế sạch con tem sao?
Trong thời gian tám ngày này, hắn ta không thể nghỉ ngơi thật tốt, cảm giác như vì mấy cái bánh bao mà bị người ta đánh một trận.
Tuy trong lòng thấy rất khó chịu, nhưng cuối cùng đã trả lại món nợ nhân tình này, nghĩ đến đây, trong lòng Vương Ma Tử thả lỏng hơn rất nhiều.
“Thế nào!”