Gân xanh trên trán Vương Ma Tử kéo căng, bàn tay nắm chặt cổ tay Triệu Khách, hai hàng lông mày nhíu chặt lại với nhau, mồ hôi lạnh lăn xuống theo trán Vương Ma Tử, ngẩng đầu nhìn Triệu Khách nói: “Trọng điểm là cái đầu người này!”
“Đầu người!”
Triệu Khách nghe vậy ngạc nhiên, tất nhiên hắn biết cái đầu người này có điều gì đó quái lạ, nhưng Triệu Khách cũng không coi đầu người là mục tiêu.
Thứ nhất, vì mục tiêu của hắn là chiếc quan tài kia chứ không phải đầu người.
Thứ hai, trên người không có nhiệm vụ cũng không có sự trừng phạt.