Triệu Khách không nói chuyện chỉ nhìn Vương Ma Tử một chút, phát hiện con hàng này còn nhìn chằm chằm Camilleri đến ngẩn ngơ, không khỏi giơ chân lên đạp con hàng này một cái ở dưới mặt bàn.
“A!”
Vẻ mặt Vương Ma Tử thoáng thay đổi, đột nhiên tỉnh táo lại trong sự tự sướng, quay đầu sang thấy Camilleri đầy cảnh giác nhìn mình.
Vẻ mặt hắn ta hơi lúng túng, hắng giọng một cái: “Khụ khụ! Điều này… Chúng ta cũng muốn rời khỏi nơi này, đằng sau còn có người trên xe lửa muốn rời khỏi nơi này, mục tiêu của chúng ta nhất trí.”
Nghe được mục tiêu này, vẻ mặt Camilleri dịu đi, nhưng ánh mắt Vương Ma Tử xoay chuyển lại nhìn về phía tiểu nữ hài bên cạnh.