Ánh mắt Camilleri nhìn xung quanh, trước cửa vương phủ lớn như vậy lại chỉ có thưa thớt mấy “người” vội vàng đi ngang qua, phần lớn đều có cảm giác như đến xem trò vui, người thật sự chờ ở chỗ này lại chỉ có đám người Triệu Khách.
“Chậc, có thể là nữ nhi của vị vương gia này khá xấu, dù sao người ta là người địa phương nên hiểu khá rõ, đây giống như món quà vặt đường phố nào đó chuyên lừa người bên ngoài.”
Triệu Khách nửa đùa nửa thật nói với Camilleri, đương nhiên phần lớn ánh mắt đều tập trung vào tiểu nữ hài Gia Ngọc bên cạnh Camilleri.
Nhưng Vương Ma Tử ngồi bên cạnh nghe được điều này, không nhịn được quay đầu hung dữ lườm Triệu Khách: “Vậy dựa vào cái gì là ta đi tham gia, tại sao ngươi không đi?”
Triệu Khách nghe đến đây trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, chỉ cái trán trụi lủi nói: “Vì ta là hòa thượng, hơn nữa ngươi khá có kinh nghiệm ở phương diện này, vị lão thái thái kia cũng không ít hơn ngươi!”