“Còn có tên mập chết bầm kia, lúc trước ở Liệp Cẩu đoàn vô cùng phách lối, hiện tại như một con chó, mẹ nó đã sớm biết không thể nghe theo hắn, lần này coi như thua ở trong tay hắn.”
Ải Cước Hổ nói chuyện, duỗi tay ra giãn gân cốt một chút, hiển nhiên đã đủ nghiện thuốc.
“Hắn!”
Điều này khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, hàng lông mày hơi nhướn lên, chỉ thấy hàng lông mày cau chặt của Triệu Khách dần thả lỏng, trong mắt có ánh sáng lập lòe, trong nháy mắt một nụ cười rực rỡ xuất hiện trên khuôn mặt hắn: “Thú vị!”
“Điều này có ý gì?” Tuy hiện tại Ải Cước Hổ là một u hồn bình thường nhưng lỗ tai vẫn rất tốt, cảm giác sau khi hút hai hơi thuốc, toàn bộ tinh thần cũng trở nên sinh động.