Vương Ma Tử nhanh chóng đi theo sau, Ải Cước Hổ đằng sau thấy thế lại không do dự, đi theo sau mông Triệu Khách còn lưu loát hơn cả Vương Ma Tử.
Theo ý của Ải Cước Hổ, bản thân đã xấu đến mức này cũng không hy vọng xa vời quân chủ có khẩu vị đặc biệt gì nữa.
Hắn ta chỉ muốn đi theo Triệu Khách, chờ đến khi nghiện thuốc lại hút khói lần hai, lợi ích còn thực tế hơn làm phò mã gì đó nhiều.
“Bên này!”
Triệu Khách dựa vào phương hướng trong trí nhớ để đi về phía trước, vương phủ lớn như vậy lại không thấy một thủ vệ nào, trống trải khiến người ta cảm thấy sợ hãi.