Heo mập đi một mình ở phía sau cùng, vừa đi vừa khẽ lẩm bẩm: “Phi! Một đám ngu, bị người ta bán sạch đến cả cái mông, còn kiếm tiền giúp hắn??”
Heo mập nói xong đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, bốn chữ xuất hiện sau lưng Heo mập.
“Hắn có sai sao?”
Triệu Khách buông tay xuống, dạo bước đi theo bên cạnh Heo mập, giữa hai người cách nhau giới hạn của một vị diện, chỉ có thể thông qua cách này để trò chuyện.
“Ây…”