Sau khi nhìn quanh hai bên một vòng xác định không có man lực sĩ tuần tra, người này như một làn khói xuyên qua đường đi, chỉ hai ba bước đã xông vào một con hẻm nhỏ chật hẹp.
Đợi sau khi đi đến bên ngoài một cửa phòng, liên tục xác định xung quanh không có người mới dám gõ cửa.
Cách gõ cửa cũng rất đặc biệt, một dài hai ngắn, hiển nhiên là một loại ám hiệu nào đó.
“Ông!”
Cửa phòng bị đẩy ra một cái khe nhỏ, một đôi mắt nhìn qua khe cửa, sau khi nhìn ngó hai bên một chút mới nhanh chóng mở cửa cho người kia đi vào.