Lúc nói chuyện đã đẩy nữ nhân ngã xuống đất.
“Vương mỗ ta kéo cứt cho đám quý nhân các ngươi cả nửa đời người, cũng nên để đám quý nhân các ngươi hầu hạ ta một lần, hắc hắc, tiểu thiếp của thành chủ, ta còn chưa được hưởng cảm giác này đâu.”
Trên mặt nữ nhân lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng cũng không dám hô to sợ hấp dẫn thủ vệ tới, nếu để Sở Hương Vân biết mình bỏ chạy, bị bắt về sẽ là sống không bằng chết.
Trong lòng hoảng sợ đan xen, nữ nhân dứt khoát nhắm mắt lại, khẽ cắn môi, dường như đã từ bỏ suy nghĩ phản kháng.
Nhưng một lát sau cũng không thấy có tiếng động gì.