Thậm chí nếu không phải lão đầu tử, hắn cũng không ép bản thân đến tuyệt cảnh, tiến vào trong vũng nước đục này.
Trong lòng Triệu Khách đã hạ quyết tâm, chỉ cần chuyện này thành công, Quỷ thị hay không Quỷ thị cái gì, hắn sẽ trốn thật xa không liên quan đến chuyện rắm chó này.
Dường như Đãng Trầm đã cảm nhận được thân phận người đến, lập tức hãi hùng khiếp vía, quát to: “Mọi người đều là mười người đứng đầu, ta cũng không có suy nghĩ đối đầu với các ngươi, cần gì hùng hổ dọa người như thế?!”
“Có hay không ngươi rõ ràng nhất, Đãng Trầm ngươi thăm dò Quỷ thị bao lâu. Lúc chủ nhân Quỷ thị đời thứ mười lăm bị trấn áp bi thảm, suýt nữa khiến một mạch Quỷ thị bị mất. Lúc chủ nhân Quỷ thị đời thứ mười sáu từ nhiệm, ngươi kiêng dè thực lực của hắn lại chuyển tay ám toán ta nhưng không thành công. Bây giờ ta sắp từ nhiệm, huyết cừu ba đời Quỷ thị ta với ngươi không chết không thôi!”
Giọng nói lạnh lùng của Hồng bà bà truyền đến, không chút lưu tình mỉa mai Đãng Trầm.