Nhưng một lát sau tiểu gia hỏa vốn đã tức đến tròn vo, lại trung thực thè đầu lưỡi lớn ra ngoan ngoãn bị Cơ Vô Tuế nắm trên tay, đôi mắt dưới hai nách nhìn chằm chằm Triệu Khách cầu cứu.
Đối với điều này, Triệu Khách cũng không thể làm gì được.
Cũng may Cơ Vô Tuế chỉ chơi đùa trên tay, không gây ra tổn thương gì với “Thôn”, Triệu Khách dứt khoát mở một con mắt nhắm một con mắt, coi như không nhìn thấy là được.
“Cuối cùng đã khôi phục!”
Triệu Khách siết chặt nắm đấm, khớp xương phát ra tiếng vang răng rắc, lực lượng mênh mông trên người khiến Triệu Khách cảm giác được cái gì gọi là chân thực.