Hiển nhiên ác niệm Đại Giác trước mắt khó đối phó hơn rất nhiều, bởi vì cho đến bấy giờ sự hiểu biết của mọi người với tính chất của hắn ta vẫn là kiến thức nửa vời.
“Hắc hắc hắc, các ngươi biết thật nhiều.”
Ác niệm Đại Giác thấy thế trên mặt nở một nụ cười, đáng tiếc khuôn mặt của hắn ta đã vặn vẹo, cười rộ lên còn xấu hơn khóc.
Ác niệm Đại Giác ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, không biết tôn Phật Đà vốn lơ lửng ở sau núi đã biến mất từ lúc nào.
Lần lượt xuất hiện xung kích mãnh liệt, không chỉ tiêu hao thể lực của đám người Triệu Khách, còn lần lượt dày vò đám người Vô Tướng thiền sư.