Khóe miệng Miêu Đạo Nhất giật giật, hắn ta biết mình có chuyện gì.
Chỉ là Triệu Khách để hắn ta dẫn Trương Bằng đến hậu hoa viên, phối hợp với hắn diễn kịch mà thôi.
Cụ thể muốn nói gì, Triệu Khách cũng không nói cho hắn ta biết.
Trong chốc lát Miêu Đạo Nhất đau cả đầu, ánh mắt nhìn ao nước phía trước lương đình, há hốc mồm cũng không biết nên nói gì cho phải.
“Các hạ, chẳng lẽ sợ nơi này tai vách mạch rừng?”