Triệu Mẫn cách đó không xa liếc nhìn Triệu Khách từ trên xuống dưới, sau khi thấy quả trứng có hình tròn ở trên mông Triệu Khách, cuối cùng không nhịn được cười ra tiếng.
Nàng quay đầu nhìn về phía lão Tát Mãn lớn tuổi bên cạnh, nghi ngờ nói: “Lúc ta làm lễ đội mũ có thể không mặc quần áo long trọng như thế không.”
Thọ mệnh của Tát Mãn rất lâu dài, nghe nói vị lão Tát Mãn bên cạnh Triệu Mẫn đã 133 tuổi nhưng tinh thần vẫn rất tốt.
Sau khi nghe Triệu Mẫn nói vậy, nhếch miệng cười một tiếng để lộ ra một hàm răng đen như mực: “Đây là quy củ trước kia, lúc làm lễ đội mũ phải hòa làm một thể với tự nhiên, trên người không thể mặc quần áo lung tung rối loạn, để lại cho hắn vài miếng lá cây che chắn đã tốt lắm rồi.”
“Vài miếng??”