Lúc này Đại Tát Mãn tiến lên trước quay xung quanh Triệu Khách cẩn thận quan sát, ánh mắt mãnh liệt mang theo mong đợi vặn hỏi: “Trước tiên nói xem bây giờ ngươi có cảm giác gì?”
“Cảm giác gì??”
Triệu Khách nhìn tay của hắn cũng không có cảm giác đặc thù gì, nhưng nghĩ lại cảm nhận trong nháy mắt hắn thoát khỏi gông xiềng, trong ánh mắt Triệu Khách hiện ra một tia sáng.
Hắn thử nhắm mắt lại vung bàn tay lên, trong chốc lát thế giới xung quanh như trở nên tươi mới trong lòng Triệu Khách.
Cây cối trong núi rừng phá ra từng tiếng lá rừng xào xạc, mặt đất cũng hơi rung lên, dòng sông cách đó không xa cuốn lên từng đợt bọt nước đập vào bờ.