Nghĩ đến đây, Tề Lượng không khỏi đưa mắt nhìn về phía Thiên Dụ.
Hôm nay cục diện như vậy, rất khó nói có liên quan thế nào với hắn ta, là cố ý hay vô tình… Trong chốc lát Tề Lượng suy nghĩ rất nhiều.
Triệu Khách ở một cứ điểm khác đằng xa, đột nhiên cảm thấy liên hệ với phân thân đột nhiên bị gián đoạn không nhịn được dựng thẳng lông mày, ánh mắt nhìn về phía trụ sở Phật môn trên ngọn núi ở phương xa.
Một mảnh sương mù mờ mịt bao trùm cả ngọn núi, từ xa nhìn lại dường như biến thành như có như không, khiến người ta không thể nhìn rõ.
“Đều đi!”