Trương Hải Căn trốn trong hư vô nhìn tình cảnh trước mắt, không nhịn được hoảng sợ, đồng thời cào nát đầu cũng không hiểu được vì sao lại có một cái quan tài đỏ thẫm?
Về phần Ngô Á đứng bên cạnh, đôi mắt nhìn chằm chằm quan tài và mảnh vỡ không gian lóe lên ánh đỏ ở xung quanh, tình cảnh này cứ như một ngôi sao băng màu đỏ mang theo ánh sao đầy trời, không kìm được khen ngợi: “Thật đẹp!”
Đáng tiếc, Triệu Khách không nghe được một tiếng thật đẹp này, nếu không chắc chắn xoay người lại, mắng Ngô Á đến máu chó đầy đầu.
“Đến thật đúng lúc, ha?”
Triệu Khách quay đầu lại, sau khi nhìn thấy chiếc quan tài đỏ thẫm kia không nhịn được nhíu mày, nhưng cũng phát hiện điều không đúng, hình như bây giờ cỗ quan tài này càng tươi đẹp hơn trước đó, khẽ ngửi một cái, Triệu Khách như ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.