Nghĩ đến trước đó Hắc Bàn ngăn cản hành động của hắn ta, quay sang nhìn Hắc Bàn nói: “Ngươi đã biết từ sớm??”
“Không biết, nhưng ta nghe tiểu tử nói một câu rất có lý, cảm giác hơi kỳ quặc nên không có hành động gì.”
Lúc đầu Hắc Bàn cũng rất tức giận, nhưng lúc nghe được câu nói “chưa từng thấy phụ mẫu không biết hài tử đói” này, Hắc Bàn cảm thấy việc này không thích hợp.
“Sao ngươi không nói sớm!”
Tề Lượng nghe xong tức giận giậm chân, tiến lên hai bước, đi đến trước mặt thanh niên muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói như thế nào, sau khi do dự một lát nói: “Nếu không… Ngươi đánh ta một quyền trả lại?”