Trong điện thoại vang lên tiếng tút tút lập tức khiến trái tim Triệu Khách rơi xuống vực sâu, nhanh chóng gọi lại một lần nữa, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chắc chắn Lôi Khoa không thể xảy ra chuyện được.
Hắn gọi lại lần nữa, điều khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ là trong điện thoại lại báo không có số điện thoại này, không biết tiếng tin tức trong tivi đã biến mất từ lúc nào.
Trong hình ảnh đen trắng mơ hồ, khuôn mặt một nữ nhân chậm rãi rõ ràng trong bức hình, nữ nhân không có tròng mắt, hốc mắt trống rỗng nhưng lại khiến kẻ khác như cảm giác được, ánh mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm vào lưng Triệu Khách.
“Không có số điện thoại này!”
Triệu Khách không gọi tiếp nữa, cau mày ngẩng đầu lên, sau khoảng thất thần ngắn ngủi, Triệu Khách nhanh chóng tỉnh táo lại, thở sâu tự nhủ: “Sẽ không nhanh như thế, mặc kệ, rời đi trước đã!”