Bốn người nhìn ra sau, sau lưng U Linh trống rỗng cũng không có cái gì.
Điều này càng khiến bọn họ cảm thấy kì quái.
Lúc này, U Linh như phát hiện ánh mắt của bốn người, con mắt nhìn chằm chằm bọn họ, khuôn mặt lúc sáng lúc tối, giơ ngón tay chỉ đám người Tề Lượng.
"Ngươi... Các ngươi..."
Thấy miệng U Linh mấp máy, nhưng không biết là khoảng cách quá xa hay giọng hắn ta quá nhỏ.