"Ngươi đi để ý hắn, nếu thực lực chênh lệch thì giết đi!"
Đông Ly híp mắt, tiện tay ném cánh hoa sau cùng đi.
Dường như trong lòng đã có quyết định gì đó, không nhìn ra vui giận, chỉ có giọng điệu hời hợt.
Giọng điệu cứ như bên chân có một con kiến, nhìn cũng không nhìn, một chân giết chết cũng không quan trọng.
"Vâng!"