"Không quan tâm nhiều như vậy, dù hồn bị lôi ra, ta cũng phải nhanh chóng nghĩ cách đi gặp bà ngoại ta."
Đã đến một bước này, Liêu Thu đâu còn quan tâm nhiều như vậy, cất bước muốn đi lên phía trước nhưng Triệu Khách đưa tay kéo hắn ta trở về: "Đừng nóng vội!"
Triệu Khách nói xong, quay đầu nhìn về phía mấy lệ quỷ.
"Trước đó các ngươi ngửi không ít mùi thơm thiện quả, cũng coi như nợ nhân tình của lão thái thái, hiện tại đến lượt các ngươi trả, cõng bọn ta đi lên!"
Mấy lệ quỷ nghe đến nơi này suýt nữa quỳ trên mặt đất, bản thân chưa lấy được thiện quả thò chưa nói, chỉ ngửi mấy hơi mùi thơm đã bị coi là nợ nhân tình?