Cái tay dưới hông càng lúc càng nhanh, trong đầu như có hình ảnh biểu tượng nam nhi đang nhanh chóng bành trướng, nổi lên, chuẩn bị phun nước.
Lúc này, Triệu Khách tay mắt lanh lẹ cầm lấy chén rượu trên bàn, uống hết một ngụm, dựa vào cảm giác đâm vào của rượu mạnh, Triệu Khách phát ra một tiếng rên trầm thấp: "Ôi... Ừ."
Theo một tiếng than nhẹ của Triệu Khách, chỉ thấy hai chân Triệu Khách kéo căng, ngón chân cái nhô lên búng vào mặt trên của giày "bịch" một tiếng.
Hai tay nắm thật chặt mép bàn, lại in mấy dấu ngón tay ở mặt dưới của bàn.
"Nhị sư huynh, sao mặt của ngươi lại trắng bệch?"