"Nhìn xem, không phải trước đó ngươi rất tự tin sao? Lần trước ngươi một phát súng bắn nổ đầu ta thật sự quá đẹp."
Vương Vi xích lại gần, nhìn khóe miệng đầy máu tươi của Triệu Khách, nhịn không được thè ra đầu lưỡi hút hôn máu tươi phía trên, chợt há miệng hút vào, chỉ thấy sinh khí trên người Triệu Khách đang không ngừng bị hút vào trong miệng Vương Vi.
"Sinh mệnh lực này sinh động đến mức nào! Như một gốc cổ tùng sinh cơ bừng bừng, căn cơ thâm hậu, tràn đầy tinh thần phấn chấn cuồn cuộn."
Sinh khí liên tục không ngừng bị Vương Vi hút vào trong miệng, khiến nàng cảm thấy linh hồn của mình đang không ngừng run rẩy.
Thỉnh thoảng nàng liếc mắt nhìn về phía Lưu Gia bên cạnh, phát hiện Lưu Gia rất biết điều vứt bỏ lưỡi đao trên tay, ngoan ngoãn đứng một bên, đôi mắt híp thành một sợi dây để lộ ra vẻ hài lòng.