"Nhìn cái rắm, chưa từng thấy phu thê cãi nhau à."
Triệu Khách nói xong suy nghĩ, cất bước đi ra bụi cỏ, hắn đã nhận được nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến từ sách tem.
Suy nghĩ một chút, hắn cũng không dừng lại nơi này mà lựa chọn trở về hiện thực.
Nhìn lấy Triệu Khách biến mất trong tầm mắt của mình, Cơ Vô Tuế ngồi trên cỗ quan tài đừng lại giữa không trung không khỏi nghĩ đến hình ảnh Triệu Khách chật vật mắng chửi hai con mèo hoang vừa rồi, cuối cùng trên khuôn mặt lạnh băng đã xuất hiện nụ cười.
Nhưng nghĩ tới vừa rồi trong lòng Triệu Khách lại nghĩ đến những nữ nhân khác, Cơ Vô Tuế vẫn không nhịn được siết chặt nắm đấm, hận không thể xoa đôi hạch đào kia lạch cạch.