Tuluka lập tức nóng nảy nhưng tay Triệu Khách lại như vòng sắt, nắm thật chặt cổ tay của hắn ta, con mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm Tuluka, nói từng chữ rõ ràng với Tuluka: "Ta nói, đi."
Đây không phải cầu xin càng giống mệnh lệnh, ánh mắt Triệu Khách đầy quả quyết, giọng điệu rất rõ ràng kiên định khiến trong lòng Tuluka như có lửa đốt, lại biết lúc này không thể kéo dài nữa.
Bọn họ nhất định phải đi, nếu không nhất định phải chết, một khi ở lại nơi này cũng chỉ trở thành mồi nhử mới.
"Lão tử chờ ngươi ở khu vực phòng thủ một ngày, chỉ cần đến lúc đó ngươi bắn súng báo hiệu là được."
Tuluka đưa súng báo hiệu cho Triệu Khách, xoay người giận dữ hét: "Rút lui."