Nhưng trạng thái của lão Lục cũng không tốt, trước ngực có một lỗ thủng máu me đầm đìa, đã nằm trong vũng máu, nếu không phải ở ngực chập trùng yếu ớt, Ngao Liệp còn tưởng hắn ta đã chết.
Thời gian cấp bách, thấy thế Ngao Liệp xòe bàn tay ra, chuẩn bị đánh chết Heo mập trước, sau đó đưa lão Lục rời đi.
Nhưng còn chưa ra tay, chỉ thấy lão Lục đột nhiên mở to mắt, khẽ nói: "Hắn... Đã tiêm tất cả vacxin phòng bệnh vào trong thân thể của mình."
Tiếng thở dốc yếu ớt, nhưng đây là lão Lục dốc hết sức lực để nói ra.
Ngao Liệp nghe vậy nhanh chóng thu lại bàn tay, trong ánh mắt hung ác nham hiểm đột nhiên lóe ra một tia sáng, cho dù hắn ta cố gắng kiềm chế nhưng trên mặt vẫn để lộ ra vẻ vui sướng.