Sau khi một chữ rơi xuống, chỉ thấy người giấy phun ra một luồng sương đen.
"Ầm ầm..."
Sương đen cuốn lên, theo đó là một tràng tiếng ầm ầm, "phốc" một đám đất đá trôi phun ra từ trong sương đen, đá chảy cuồn cuộn, lật cuốn từ trên xuống, đánh ra bọt nước mấy mét, đập về phía Phì Miêu.
"Đệt!"
Có trời mới biết đây là năng lực gì, Phì Miêu thay đổi sắc mặt quay người muốn chạy, kết quả vừa động đậy mới phát hiện hai chân mình đã bị từng tầng cây mây quấn lên từ lúc nào.