Kẻ nghiện thuốc ý tứ sâu xa nhìn Triệu Khách: “Đừng tưởng nàng không giết ngươi cũng là chuyện tốt, vì cái gọi là người quỷ khác đường, ngươi tự nghĩ đến vận khí của ngươi sau khi ngươi tiếp xúc với nàng đi, có phải không gian khủng bố mà ngươi trải qua có độ khó rất mạnh không.”
Kẻ nghiện thuốc nói vậy, Triệu Khách nghĩ lại thấy hình như cũng đúng.
“Ngươi có thể sống tới ngày hôm nay cũng được coi là một kỳ tích, nhưng tốt nhất đừng chạm vào thứ này, sẽ tổn hại khí vận của bản thân ngươi, nếu ngươi cắt đứt cơ hội tiếp tục ẩn nấp của nàng, nàng không giết ngươi, trong lúc vô hình ngươi cũng trở thành người cản kiếp cho nàng.”
Kẻ nghiện thuốc nói xong, Triệu Khách im lặng, thấy hình như Triệu Khách đã bị lời nói của mình trấn áp, trong lòng kẻ nghiện thuốc đột nhiên sinh ra cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có.
Cuối cùng đã để tiểu tử này biết cái gì gọi là trời cao đất rộng, nhưng sự kiêu ngạo này cũng bị tiếng cười của Triệu Khách đánh vỡ.