Thật ra lúc trước La Thanh đã muốn vứt hũ tro cốt này đi, nhưng về sau phát hiện không thể mở được hũ tro cốt, không biết rốt cuộc bên trong là cái gì, dứt khoát ném ở trong xe từ từ nghiên cứu.
“Ôi, được rồi! Lại nhờ vả lãnh đạo bên thành phố nhiều hơn, xem có thể điều động thêm chút người đến giúp đỡ hay không.”
Tống Hằng như quả bóng xì hơi, nơi này không phải địa bàn của hắn ta, có thể liên hệ với lãnh đạo thành phố cũng phải nhờ bằng hữu cũ giúp đỡ.
Về phần có thể tìm được Triệu Khách hay không, chỉ có thể nói là nghe theo mệnh trời.
“Đại sư huynh! Tối hôm qua lão gia tử tỉnh lại hỏi thăm tin tức của Nhị sư huynh, ta nói hắn đi làm việc, chỉ sợ không giấu chuyện này được bao lâu.”