Thử nghĩ xem, ngay cả nhi tức nhà mình cũng ra tay ác như vậy, chứ đừng nói đến là nhà khác.
Nhưng vì cái gọi là không nể mặt sư cũng phải nể mặt Phật, trên tay có một túi bạc trĩu nặng như vậy, có thể sánh bằng tiền quan tài của một gia đình phổ thông.
“Đừng nóng vội, Lâu lão đầu, đi ra ngoài với ta, ta có yêu cầu cho ngươi!”
Chỉ thấy Vương Thốt đưa tay lôi kéo Triệu Khách ra ngoài cửa, dường như đặc biệt kiêng dè lão phụ sau lưng Triệu Khách.
Sau khi lôi kéo Triệu Khách đi ra cửa mới nghe Vương Thốt khẽ nói: “Ta cần gấp, chậm nhất là phải đêm mai.”