Quả nhiên tiểu nhị nhìn thỏi bạc không ngậm miệng được: “Ha ha, ngài dùng từ từ, ta lại chuẩn bị một cái bàn mới cho ngài.”
Lúc nói lời này, tiểu nhị đóng cửa lại, tròng mắt linh lợi đảo quanh, lại lấy ra một xâu tiền đồng từ trong túi tiền của mình, nhét thỏi bạc này vào trong túi, vui sướng hài lòng đi xuống lầu.
“Khục khục…”
Sau khi thấy tiểu nhị rời đi, Vương Ma Tử mới che ngực leo ra từ trong tủ quần áo, ánh mắt nhìn về phía Gia Ngọc đã khôi phục lại dáng vẻ nữ hài, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Vừa rồi cái miệng kia hạ xuống, nếu không phải Triệu Khách phát hiện điều không thích hợp, dùng Nhiếp nguyên thủ một phát đẩy hắn ta ra ngoài, e rằng thân thể kiên cố của mình cũng bị gặm vỡ nát như cái bàn trước mặt.