Gia Ngọc không hiểu vì sao tên hòa thượng này lại đột nhiên hỏi vấn đề kia, cẩn thận nhìn thoáng qua Camilleri, sau khi phát hiện Camilleri gật đầu với mình, Gia Ngọc mới mở miệng nói: “Có thể, ta thường xuyên đến đó chơi, rời đi từ nơi này, đến bên kia cũng không xa lắm.”
“Ngươi muốn làm gì??”
Vương Ma Tử biết từ trước đến giờ Triệu Khách sẽ không bỗng dưng hỏi một số vấn đề không liên quan, đã hỏi như vậy chắc chắn Triệu Khách có suy nghĩ riêng.
Triệu Khách lại ăn một cái Bánh bao hoàng kim dược, cảm giác gần như khôi phục hoàn toàn, vỗ đùi đứng lên: “Có cách rồi, ta có thể dẫn tất cả mọi người cùng rời đi!”
Dưới gốc cây lựu, vòng sáng màu bạc và huỳnh quang do gốc cây lựu nở rộ đụng vào nhau.