Lúc nói chuyện, Âu Dương Xu cũng vui sướng hài lòng quay về, tính toán thời gian lần này mình vừa đi vừa về cũng qua hai canh giờ, không biết bây giờ những tên kia đang làm cái gì.
Âu Dương Xu cũng không lo đám người Triệu Khách chạy trốn, không có chìa khóa của mình, đám người này không lên được Thăng vân thê, muốn chạy cũng không chạy được.
Đi không bao lâu, Âu Dương Xu đột nhiên nhếch mũi, chỉ cảm thấy trong không khí tràn ngập hương thơm đặc biệt.
Không diễn tả được là mùi vị gì, chỉ cảm thấy trong mùi vị này vừa ngọt vừa thơm, còn có mùi nướng.
Lại nhìn lên, chỉ thấy nhà mình đã có khói lửa lượn lờ.