“Được, ta cũng mệt mỏi rồi, quản sự dẫn các vị quý khách đi nghỉ ngơi, chờ ngày mai chúng ta lại cùng dạo chơi thưởng thức vườn hoa.”
Sở Hương Vân nói xong vẫn không quên tiện tay cầm bát lên, ăn nốt miếng nhân sâm tinh ở dưới đáy bát.
Ánh mắt liếc qua, nhìn về phía Lý Tinh ngồi ở sau lưng.
Phát hiện ánh mắt gần như bốc lửa của Sở Hương Vân, tuy sắc mặt Lý Tinh như thường nhưng bàn tay vẫn không tự chủ được run rẩy mấy cái.
“Chư vị khách quý, mời đi bên này.”