Bóng dáng màu đen như không để ý đến nước thối trong thủy lao, dáng vẻ thấp bé nằm rạp trên mặt nước, thoạt nhìn còn tưởng đây là một con cóc.
Chỉ thấy bóng dáng này thè ra đầu lưỡi, nhanh chóng co lại sau lưng Tề Lượng, trong chốc lát đã rút ra một cây ngân châm từ trên cột sống Tề Lượng.
“Hít!”
Ngân châm dính máu tươi bị cưỡng ép rút ra khiến khóe miệng Tề Lượng giật một cái, cuối cùng trên khuôn mặt chết lặng kia đã xuất hiện sự thay đổi.
“Vì sao giúp ta!”