“Đến lượt ngươi, Triệu huynh!”
Từ Vũ quay đầu ra hiệu Triệu Khách tiến lên.
Triệu Khách gật đầu, đi lên trước thử đưa bàn tay không có ấn ký chạm vào mặt vách tường trước mắt.
Cũng như Từ Vũ đã nói, lúc bàn tay Triệu Khách đụng vào chỉ cảm thấy lòng bàn tay lạnh băng, dường như trước mặt có một mặt thủy tinh trong suốt.
Thấy thế, Triệu Khách chậm rãi giơ bàn tay khác lên, dường như ấn ký trên lòng bàn tay đã phát hiện cấm chế trước mặt, lại phát ra ánh sáng như bạc.