“Móa nó, xúi quẩy!”
Sau khi thầm mắng một câu, Triệu Khách lại xoay người rời đi.
“Đi chưa? Còn chưa đi? Nếu ngươi không đi, ta thật sự sắp không nhịn được nữa.”
Triệu Khách ngồi xổm trên mặt đất, cũng không biết rốt cuộc Từ Vũ đã rời đi hay chưa, quay đầu lại không biết Gia Ngọc đã ngồi xổm bên cạnh hắn từ lúc nào.
“Thúc thúc, vì sao ngươi lại có cái đuôi nhỏ, ta không có?”