Một cây roi sắt quất vào trên người Triệu Khách, “ba” một tiếng huyết nhục bắn ra, Triệu Khách đau đến mức hận không thể cắn nát lợi.
“Ba ba ba…”
Bóng roi trùng điệp, trong chớp mắt này không biết cây roi đã đánh bao nhiêu cái lên người Triệu Khách.
“Ầm!”
Chờ đến khi Triệu Khách ngã xuống đất, trên dưới cả người đã dày đặc vết thương vô cùng nhỏ vụn, máu tươi nhuộm đỏ quần áo.