“Ngươi hắc hắc hắc cái rắm, đi nhanh lên!”
Đại Đầu đang nghĩ đến mất hồn, đã bị vỗ mạnh một cái vào gáy tỉnh táo lại, Vương Ma Tử lại đã xuất hiện bên cạnh kéo tay Đại Đầu, xoay người đuổi theo sau lưng Lộ Hạo.
“Đến bây giờ ngươi còn chưa tin ta?”
Lộ Hạo cõng Triệu Khách, vừa chạy vừa mở miệng giải thích: “Nếu vừa rồi không có Ninh Độc Khuyết, ngươi đã nằm ngay đơ ở đó, ta giúp ngươi nhiều lần như vậy, nếu muốn giết ngươi, ngươi đã chết từ lâu.”
Triệu Khách hơi do dự, lúc này Vương Ma Tử đã chạy tới nói với Triệu Khách: “Cho hắn đi, với tình huống hiện tại của chúng ta, lấy cái ấn kia có tác dụng chim gì.”