“Sao nào, chút yêu cầu này cũng không được sao, ta còn muốn đánh một chiêu với ngươi trước khi chết đấy!”
Vương Ma Tử thấy Thiệu Băng cau mày đứng yên đó, do dự không quyết, chậm rãi lấy ra hai thứ từ trong ngực.
Sau khi thấy thứ mà Vương Ma Tử lấy ra, mọi người vô cùng ngạc nhiên, vẻ mặt nhìn về phía Vương Ma Tử cũng trở nên phức tạp.
“Hảo hán tử!”
Cam Hoa vỗ đùi khen ngợi, nhưng nụ cười trên mặt lại có vẻ khác lạ, rất khó nói rốt cuộc vẻ mặt Cam Hoa là như thế nào, có khâm phục cũng có trêu chọc.